Giáo sư tâm lý nổi tiếng Lý Mai Cẩn từng nói: "Bất kỳ hành động nào của đứa trẻ về cơ bản đều phản ánh phương pháp giáo dục của cha mẹ". Nhiều khi, sự bướng bỉnh, nổi loạn và thờ ơ của trẻ vị thành niên luôn có thể bắt nguồn từ sự giáo dục của gia đình.
Con cái là kết quả, cha mẹ là nguyên nhân.
Trong bộ phim truyền hình ăn khách "Cố lên, mẹ" (Trung Quốc), cậu bé Tiểu Phù từ nhỏ vốn được giáo dục tốt. Nhưng sự nhã nhặn, lịch thiệp của cậu dường như đã hoàn toàn thay đổi chỉ sau một đêm.
Tiểu Phù thường nghe lời mẹ và học tập rất chăm chỉ, nhưng thấy bố mẹ dành hết sự quan tâm cho người em trai ốm yếu, cậu bắt đầu phản kháng
Tiểu Phù thường nghe lời mẹ và học tập rất chăm chỉ, nhưng thấy bố mẹ dành hết sự quan tâm cho người em trai ốm yếu, cậu bắt đầu phản kháng. Tiểu Phù cố tình trốn học luyện thi, thản nhiên dùng tiền tiêu vặt mẹ cho để tặng cho các nhân vật nổi tiếng trong các buổi livestream (phát sóng trực tiếp).
Cậu bé trộm sách ở hiệu sách nhưng bị ông chủ phát hiện và đưa đến đồn cảnh sát. Ông vốn cho rằng đứa trẻ ngoan ngoãn nên muốn cho một cơ hội để thay đổi. Nhưng Tiểu Phù lại ngạo mạn nói: "Cháu sẽ không xin lỗi" và muốn bỏ tiền ra để giải quyết vấn đề, không muốn thừa nhận mình đã sai.
Hành vi này khiến người mẹ thực sự khó hiểu: Tại sao con mình lại như vậy? Mãi về sau, họ mới phát hiện Tiểu Phù không phải hư hỏng mà chỉ muốn được chú ý, không muốn bố mẹ chỉ quan tâm đến em trai mà bỏ bê mình.
Khi một đứa trẻ liên tục đẩy cha mẹ ra xa, khiêu khích cha mẹ, thực ra trẻ chỉ muốn xem họ có yêu mình hay không mà thôi. Chỉ là cha mẹ đã quá quen với việc sử dụng những phương pháp, tiêu chuẩn riêng của mình để đánh giá con, kết quả là trẻ vô tình bị gắn những chiếc "nhãn" xấu xí.
Có những kiểu giáo dục không đánh đòn hay la mắng, nhưng có thể gây tổn hại lớn hơn cho trẻ, đẩy chúng ngày càng xa cha mẹ hơn. Đó chính là kiểu "